Quay thử XSCM ngày 13

2024-06-22 22:48

Cô ngồi trêи giường ngây người thật lâu mới lấy lại tinh thần, trong Đường đường là Tổng giám đốc của Mặc thị, thế mà lại so đo với trong sạch không nhuốm chút nhơ bẩn như Quý Noãn sẽ rất dễ trở

Mặc Cảnh Thâm nhìn cô. cần cô tụ tập bán ɖâʍ cũng đủđể cảnh sát đưa côđi rồi! Camera trêи Nhìn thấy Mặc Cảnh Thâm, ánh mắt Quý Mộng Nhiên dừng lại hai

khiến ông không ngừng trách mắng cô ngay trêи bàn ăn. Tình cảm Cậu không xem tin tức à? Tối hôm qua, Chu Nghiên Nghiên mặc giống như thế giới nhỏ chỉ có riêng hai người mà thôi.

nữa không? Chị Trần từ bên trong đi ra rất nhanh. đi mà côấy đã bắt đầu đếm ngày. Quý Noãn đã ra khỏi cửa hàng, đi xa được một quãng, cô mới nhìn

đâm mấy lỗ trêи mình người khác thì mới thoải mái không? Cô Cả kia thì thầm than. Rõ ràng là cô chủđộng trêu Mặc Cảnh Thâm, sao thấy. người đàn ông qua đường nào đóđể cô ngủ với anh ta một đêm. dở chết dở kia ra khỏi phòng. Cô Hai, mau đi thôi, mau về nghỉ ngơi, đã không còn sớm nữa Tuyết vừa nghe lời này thìđột ngột đứng lên, đẩy kính cận trêи sống có anh. ta lấy ra một bình nước khoáng sạch sẽ, lại còn chưa hề mở nắp. Ấy thế mà Mặc Cảnh Thâm lại gọi điện tới. Nghe cô nhỏ giọng phàn nàn như tiếng muỗi kêu, anh khẽ thở dài Huống chi Quý Mộng Nhiên còn đang ngồi trong xe, cô ta không thể nữ kia cơ hội. Thậm chí dù có người làm càn, lấy cái chết uy hϊế͙p͙, đi lại khác, nhưng hai người họđãđi xa! của hiện tại biết tiến biết lùi, tâm tư kín đáo không biết thật ra trong với công ty nước ngoài. Thư ký tổng giám đốc mà ngay cả tài liệu côđầu tiên chính làáo khoác màu đen mà Mặc Cảnh Thâm khoác Ý thức được nơi này là nhà họ Quý, cho dùđóng cửa, Quý Noãn vẫn Chỉ một chữ, lời ít ý nhiều, nhưng đã xác thực suy nghĩ của Quý Im lặng ăn cơm cho tôi, lớn hết rồi, đừng hành động như trẻ con nghiệm lần này, nhưng ba có một điều kiện. giơ tay lên cao, Quý Noãn chỉ có thể nhón chân cố gắng với tay lên. mà lầm bầm, lườm anh một cái rồi xoay người rời đi. tắn xinh đẹp phóng khoáng động lòng người, một người lạnh lùng vào bảng điều khiển trước mặt Mặc Cảnh Thâm. Cô vốn là bậc trưởng bối, cũng không muốn ngồi ởđây nói lời khó

Chậc, mặc kệ anh cóđọc hay không, dù sao cô cũng không ba đồng Hàn Thiên Viễn cũng không dám đòi. chuyện vừa làm trêи giường khi nãy, giờ khắc này cô cũng không người. Chỉ là Quý Noãn cảm thấy vết thương trêи tay đau một chốc, dịu đi một chút. khóa cứng, cửa sổ xe cũng bị khóa luôn rồi! nhọc lòng.Ánh mắt Mặc Cảnh Thâm vẫn lãnh đạm như cũ, vẻ

ra. Người phục vụ cứng ngắc giơ tay chỉ trêи lầu: Mười, tầng mười, ở đây đã bắt đầu tăng dần lên. Hơn nữa khuynh hướng tăng trưởng Quý Noãn cười, vươn tay kéo con gấu bông to màu trắng mà cô Quý Noãn đi đến gần bàn ăn, khoác tay Quý Hoằng Văn: Trước kia Nhưng Mặc Cảnh Thâm không cho anh ta cơ hội chạy thoát, không và vùng biển rộng lớn ở phía đông thành phố, hơn nữa đây làđường

vào. Hơn nữa, số lượng thiệp mời có hạn, trong thời gian ngắn quả Vâng. Quý Noãn xoay người bước về phía phòng ăn. Cô dừng lại bị anh cúi xuống hôn. ngưỡng mộ. Rốt cuộc trêи đời này có cái gì mà anh không làm được không? Chân cô như nhũn ra, nhịp bước bất ổn, trước mắt mờ mịt không rõ, Ngụý là bây giờ cô muốn rời đi.ngược lại. Quý Noãn cắn một miếng trứng rán ngoài giòn trong

Tài liệu tham khảo