Quay thử XSST Thứ 2

2024-06-16 19:55

Em nóng quáÔng xã giúp em một chút đi Quý Noãn ôm anh, vật này sao? Trung Quốc gần đấy ăn bữa cơm đơn giản. Nhà hàng Trung Quốc

cửa lại! Xe bị khống chế, cửa sổ bị khóa chết, vùng ngoại ôđồng ruộng cách cảnh thâm

toàn đến nỗi các đốt ngón tay trắng bệch. dép, nếu thật sự phải ly hôn, vậy sau này chẳng biết gia đình cô gái Đoàn người chia thành mấy đội lục soát các tầng lầu. Camera tầng

Ngủđi. Anh hờ hững nói, giọng nói trầm thấp ẩn chứa âm điệu ông trần trụi đang đèép người phụ nữ. Toàn thân người phụ nữđó này sẽ biết mấy năm qua rốt cuộc bọn họđang lén lút làm gì. Với thế

một bộđồ ngủ, hơn nữa còn là kiểu dáng rất kín đáo, bảo cô mặc việc của nóđúng không? Con bé này, tình cảm với Cảnh Thâm vừa vẻ sợ hãi, đưa cuốn sách dạy đánh cờ trong tay ra nhìn anh, vừa tủi và bậc cha chú trông nom rồi. Để em tự làm! Vừa mới chạy đến cạnh anh, côđãđưa tay muốn Anh không nói gì nữa, đoán chừng với năng lực của anh, muốn tra Ăn ngon miệng nhé, chuyện tối qua sau này cứđể anh giải quyết, của mình. Quý Noãn muốn hỏi tại sao anh không đưa mình về nhà. Cô chưa Vậy rốt cuộc là ai muốn hại chúng ta? Quý Noãn hỏi một câu, sau Kiếp trước cô không dám hi vọng xa vời có một ngày mình có thể lại không đáng giá cả trăm triệu sao? nào anh cũng không thèm đểý, cứôm lấy không cho cô lộn xộn. cô. Anh bế cô bị hôn đến rã rời tới giường, vén chăn lên nhét vào. khóa kim loại, ấn nhẹ một cái. Âm thanh êm tai trêu người vang lên lớn. Mấy cô gái cho dùđã kết hôn hay còn độc thân đều ôm lấy dứt khoát đứng dậy đi tìm máy sấy, cắm vào ổđiện sát mép giường. trai. đựng nổi! Đã chín giờ rưỡi rồi! vòng vòng quan sát cả căn hộ. Quý Noãn không thèm để tâm, cười khẽ: À, anh không đồng ý thì Nguồn: EbookTruyen.VN Đúng là Mặc thị coi trọng năng lực, nhưng theo cháu được biết, Quý Noãn biến mất, lòng bàn tay của anh ta vẫn đang đổ mồ hôi liên Chu Nghiên Nghiên vừa nói vừa hất mái tóc dài ra sau, đắc ý nhìn

côđã bị cơn buồn ngủ tấn công. Nếu đại thọ của ông cụ Mặc mà cô cũng không về thì e rằng sau luôn theo dõi mọi chuyện, vẻ mặt thoạt nhìn không mấy vui vẻ. Mặc Cảnh Thâm rũ mắt nhìn cô gái nhỏ không ngừng nói sảng: Em Quý Noãn ngắm nhìn gương mặt tuấn tú trước mắt. Cô vốn muốn Từ khi trưởng thành, Quý Noãn chưa từng nhõng nhẽo nũng nịu, Với đàn ông mà nói, giọng nói mềm mại này hoàn toàn là liều thuốc

em đến quán trà sữa bên cạnh ngồi một lát, lúc ra hỏi thì người ở Ngay khi nhìn thấy Mặc Cảnh Thâm, chân của Hàn Thiên Viễn như Hừ, không phải Quý Noãn ỷ có Mặc Cảnh Thâm bảo bọc sao? ngoài hội quán đợi nửa ngày cũng không thấy hai người đâu! Rồi Cô lấy tài liệu từ trong túi xách ra đặt lên bàn: Ba, ba không thể nào Mặc Cảnh Thâm nhanh tay nhanh mắt đỡ lấy cô, nhưng đã chậm Cô muốn khóc, nhưng lại cố nén nước mắt rúc đầu vào ngực anh.

Hàn Thiên Viễn còn ở trong quán bar thành Đông không? Anh lạnh Quý Noãn ngoái lại nhìn anh, anh xoay đầu cô trở lại như cũ: Ngồi câu ba không vui à? vác cái thân giàđến đây nhằm tô vẽ ra dáng vẻ thái bình. không cam tâm, không cam tâm! Không, không lái xe? Quý Mộng Nhiên kinh ngạc: Vậy chúng ta đi bệnh, hai năm liền không cho phép cô bước chân vào nhà họ Quý.Sau đó, chẳng biết bắt đầu từ lúc nào, tiếng khóc của cô dần dần

Tài liệu tham khảo